Nhập Đề

Bầu Trời Cuộc Sống 

 

Con người sống trên đời:

Về phương diện thể lư, thân phận như một hạt giống được gieo trên mặt đất để nẩy mầm và vươn ḿnh lên trời cao.

 

Về phương diện tâm linh, thâm phận như một loài chim có cánh để tung bay trên bầu trời và làm tổ ở trên cao. 

 

Như Mầm Cây Vươn Thân Lên Cao

 

Trước hết, về phương diện thể lư, thân phận con người được ví như một hạt giống được gieo trên mặt đất để nẩy mầm và vươn ḿnh lên trời cao.

 

Mỗi một hạt giống thường được cấu tạo bởi hai phần, vỏ và nhân. Con người cũng có hai phần, thân xác như vỏ và linh hồn như nhân.

 

Ba yếu tố làm cho hạt giống nẩy mầm và từ đó bắt đầu phát triển thành cây, đó là độ ẩm của ḷng đất, hiện tượng vỏ nứt

ra và thời điểm lộ diện của nhân.

 

Ba yếu tố làm cho con người trưởng thành xứng với phẩm vị của ḿnh, đó là được giáo dục (độ ẩm của ḷng đất), phần hạ bị chế ngự (hiện tượng vỏ nứt ra), và phần thượng nên khôn ngoan (thời điểm lộ diện của nhân).

 

Nếu ḷng đất quá khô hay quá ẩm ướt, hạt giống dù tốt mấy đi nữa cũng khó có thể nẩy mầm và nhú lên khỏi mặt đất được; ngược lại, nếu ḷng đất có một độ ẩm thích thuận, song hạt giống lại xấu hay nhân bị hư, hạt giống sẽ măi măi bị chôn vùi dưới ḷng đất.

 

Việc giáo dục thái quá hay bất cập đều tác hại đến việc phát triển nhân cách của con người được giáo dục. Trái lại, một con người bẩm sinh mang bản chất khó dạy, như quá nhiều đam mê nhục dục, lại lười biếng, thêm chủ quan cố chấp, th́ việc

giáo dục dù khéo léo nghệ thuật đến đâu cũng dễ trở thành một bài toán mà đáp số thường là hay hầu như vô nghiệm hoặc vô hiệu.

 

Điều kiện cho một hạt giống nẩy mầm là độ ẩm thích thuận của ḷng đất và hiện tượng nứt vỏ của hạt giống. Thế nhưng, nguyên nhân chính yếu làm cho hạt giống nẩy mầm lại là thời điểm lộ diện của nhân. Do đó, nếu nhân của một hạt giống bị hư, hạt giống sẽ không bao giờ nẩy mầm được.

 

Tuy nhiên, cho dù độ ẩm của ḷng đất rất thích thuận, nếu chưa đến thời điểm lộ diện của nhân, vỏ của hạt giống vẫn chưa nứt rạn được. Tức là, vỏ của hạt giống chỉ rạn nứt khi nhân của nó đến thời kỳ lộ diện, chứ không phải vỏ nứt rồi nhân mới

lộ diện. Giống như trường hợp của con gà con, khi được ấp đủ ngày, phải tự ḿnh mổ cho vỡ cái vỏ bao bọc ḿnh để có thể đi vào đời.

 

Nơi con người cũng vậy, việc giáo dục và việc chế ngự phần hạ, tuy cần thiết không thể thiếu trong việc trưởng thành của con người, nhưng, nguyên tố chính làm cho con người trưởng thành lại là do sự khôn ngoan của phần thượng, ở chỗ ư thức và ư chí sống thân phận làm người đích thực của ḿnh.

 

Do đó, khi con người chưa có hay chưa đủ khôn ngoan, được tỏ hiện qua ư thức và ư chí làm người này, việc giáo dục vẫn c̣n đầy gian nan thử thách, bởi phần hạ vẫn c̣n ở trong tư thế tự trị, đam mê và bản năng của nó chưa được chế ngự thích đáng.

 

Khi hạt giống được nẩy mầm, nó bắt đầu biến dạng từ một hạt giống trở thành h́nh thù của một cây theo tầm vóc mà nhân phát triển.

 

Khi con người bắt đầu trưởng thành với ư thức và ư chí làm người chân chính và kiên tŕ của ḿnh, họ sẽ phát triển từ một con người tự nhiên vốn hướng chiều về bản năng, đam mê và tự lợi của ḿnh, đến tầm mức của một con người khôn ngoan và hoàn thiện trong Chân-Thiện-Mỹ, đối tượng của tâm linh con người.

 

Hiện tượng tăng trưởng của một cây, sau khi hạt giống nẩy mầm, là do rễ cây hút các dưỡng chất từ ḷng đất lên, để làm

nhựa nguyên chuyển lên thân cây, rồi nhờ lá hấp thụ thán khí trong trời đất và dưới ảnh hưởng của ánh nắng mặt trời,

nhựa nguyên biến thành nhựa luyện để làm nhựa sống cho toàn cây cũng như từng phần thể của cây.

 

Nhờ thân xác sống trên đời, con người hấp thụ tất cả những cảm nghiệm sống thực tế. Sau đó, nhờ tâm linh theo bản chất vốn hướng thượng, hấp thụ những nguyên tắc luân lư phổ cập và đạo lư linh thiêng, con người biến những cảm nghiệm sống thực tế thành kinh nghiệm sống siêu linh, để điều hành cả con người ḿnh cũng như từng tư tưởng, ước muốn, lời nói và tác hành của ḿnh.

 

Một cây phát triển hết cỡ theo tầm mức của ḿnh là lúc nó sinh hoa kết trái.

 

Con người cũng trưởng thành cho đến khi đạt được tầm vóc kiện toàn của ḿnh bằng đời sống thơm ngon hoa trái tự do, b́nh an và yêu thương. 

 

Như Loài Chim Có Cánh Bay Cao

 

Sau nữa, về phương diện tâm linh, thân phận con người c̣n được ví như một loài chim tung bay trên bầu trời và làm tổ ở trên cao.

 

Chim có cánh để bay. Con người có tâm linh hướng thượng. V́ có cánh nên chim có khả năng bay. V́ có tâm linh con người có khả năng hướng thượng, với trí khôn hướng về sự Toàn Chân, với ḷng muốn hướng về sự Toàn Thiện, với tinh thần hướng về sự Toàn Mỹ, và với tự do như năng lực để bay về chân trời Toàn Chân-Thiện- Mỹ này.

 

Chim có cả cánh để bay trên bầu trời cao và có cả chân để nhẩy nhót dưới mặt đất. Con người có tâm linh hướng thượng, song cũng có cảm giác dính líu với những ǵ hữu h́nh, hữu hạn.

 

Chim dùng cả chân lẫn cánh để đi kiếm lương thực, vừa ở trên mặt đất, như thóc lúa, và vừa ở trên cây, như hoa trái. Con người cũng dùng cả cảm giác để thâu lượm cảm nghiệm sống trên đời, đồng thời dùng tâm linh để thưởng thức những chất sống tinh thần cao qúi.

 

Dù được tẩm dưỡng bởi lương thực thuộc về đất, nhưng thân chim cũng được bay bổng trên trời khi chim tung cánh bay cao. Dù thân xác của con người vốn hướng hạ theo bản chất hữu h́nh của nó và nặng nề theo bản năng duy vật của nó, nhưng nó cũng sẽ được thăng hóa bởi tâm linh hoàn thiện của con người trong bầu trời đầy tự do, b́nh an và yêu thương.

 

Cá có vây để bơi nên thuộc về nước: cá nước; chim có cánh để bay nên thuộc về bầu trời: chim trời; con người có tâm linh để hướng thượng nên thuộc về thần linh: thần nhân.

 

Bên trên trái đất chật hẹp, vướng víu, hạ cấp, bầu trời tượng trưng cho những ǵ phóng khoáng, bao la và cao cả: phóng khoáng biểu hiệu cho tự do, bao la biểu hiệu cho b́nh an, và cao cả biểu hiệu cho yêu thương.

 

Sông ng̣i biển cả mênh mông là thế giới của loài cá, bầu trời cao rộng là thế giới của loài chim thế nào, cuộc sống tự do, b́nh an và yêu thương cũng là thế giới của loài người như vậy.

 

Để bay, chim cần sự cộng tác ăn khớp với nhau của cả chân lẫn cánh: động tác nhẩy lên của chân và động tác đập vỗ của cánh. Để bắt đầu sống một đời sống thiện hảo trong thế giới linh thiêng mà ḿnh hướng về, con người cũng cần vận dụng hai động tác căn bản, đó là tác động của cảm giác, hưởng dùng mà không dính bén, và tác động của tâm linh, ư thức bằng cả ư chí làm người của ḿnh.

 

Chim có cánh thường làm tổ ở trên cây. Tổ của con người là tầm vóc tăng trưởng của họ, từ một hạt giống đến khi trở thành một cây vươn lên bầu trời, làm chỗ ẩn náu cho chim chóc, biểu hiệu tâm linh của con người.

 

Thật vậy, con người khác với con vật và vượt trên con vật ở chỗ có linh hồn, có tâm linh.

 

Là con người, nếu chúng ta không sống đúng với thân phận linh ư vạn vật của ḿnh, th́ chúng ta cũng không hơn ǵ các loài sinh vật khác, sống theo định luật tự nhiên như cây cối, hay theo bản năng tự nhiên như thú vật.

 

Là loài sinh vật có tâm linh, chúng ta phải lợi dụng mọi sự trên đời để hướng về trời cao, như một hạt giống mọc lên từ ḷng đất, hút dinh dưỡng từ đất, cắm rễ sâu trong ḷng đất, song thân cây lại vươn lên cao trong bầu trời phóng khoáng, bao la, cao cả.

 

Là loài sinh vật có tâm linh, chúng ta phải tung bay trên tất cả mọi sự trên đời, đừng trở thành những con chim bị nhốt trong cái lồng chủ quan cố chấp, hay thành những con gà, con vịt sống theo bản năng hướng hạ không c̣n biết tung bay là ǵ.

 

Cuộc sống trên đời của chúng ta chỉ có ư nghĩa và giá trị khi chúng ta sống đúng với thân phận làm người của ḿnh, như cây mọc vươn lên trong trời đất và như chim tung bay giữa bầu trời cao cả.

 

Đó mới là "Đời Thênh Thang Sống".

 

               Los Angeles, California 1/3/1993

                                         CAO TẤN TĨNH.